Mười năm rồi Anh xa Em như chim xanh quên tổ tội tình,
Mười năm rồi Em bơ vơ, ôm trong lòng niềm thương nỗi nhớ.
Một người đi quên nẽo về, người tình ơi sao vẫn chờ,
Sao vẫn đợi vẫn chờ tin Anh, cho buồn tuổi xanh.
Mười năm rồi Anh lanh quanh, vui say trong câu hát nụ cười,
Tình yêu đầu Anh buông trôi, đi theo lời thề non hẹn biển.
Giờ còn đâu bao lời thề, đã thành mây bay không về,
Nay trong đời chỉ còn Em thôi, hỡi người tình ơi !
Hôm nay Anh về triền miên bóng xế, đường quanh co dù quanh cũng có lối về,
Lối đi về ngặp đầy hương hoa, người tình ta đó.
Mười năm qua như một giấc mơ, hạnh phúc quanh đây nhưng Anh nào ngờ,
Mãi đi tìm hình bóng vu vơ, chân lạc loài chân bước ngu ngơ.
Tình yêu nào đưa chân Anh thôi lanh quanh quay trở về nhà,
Tình yêu đầu Em cho Anh, chưa một lần thề non hẹn biển.
Mà tình yêu sao vẫn đầy, lòng thủy chung Em vẫn chờ,
Anh bây giờ chỉ còn Em thôi, hỡi người tình ơị !