Mười Năm Rồi Anh Hỡi
Lời : Thúy Loan
Mùa Đông đã về nơi đây , hàng cây cũng đã héo khô
Một mình trong chiều bơ vơ , một mình đi trong sương mờ
Mười năm lòng mang thương nhớ khép kín con tim
Em sống suy tư muộn phiền , chất chứa nỗi buồn chưa quên.
Tình ta cuộc tình trăm năm , nặng mang với bao trái ngang
Vì mình yêu bằng con tim , vì mình chôn sâu ưu phiền
Mười năm rồi anh yêu hỡi...ta vẫn xa nhau
Nơi ấy anh đang bên người , có nhớ như em ở đây.
Yêu anh nhiều...thương anh nhiều
Tình ta chưa bao giờ , gặp nhau khiến đời chông chênh
Em bây giờ , Anh bây giờ
Mười năm... mình xa cách
Lòng em đớn đau triền miên
Một đời em giành cho anh , tình yêu khát khao biết bao
Lệ sầu nhỏ giọt trong đêm , dỗ dành nỗi đau tâm hồn
Mười năm dù là quá khứ với những yêu thương
Em chỉ yêu anh một người
Mãi mãi yêu anh mà thôi
( Suốt kiếp yêu anh mà thôi ) .